Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

VIỄN XỨ CUỐI NĂM TRỜI MƯA LẠNH




Viễn xứ cuối năm trời mưa lạnh
Gió đời cuồng xoáy mặc giởn chơi
Ta như muốn nhốt trong cô quạnh
Tách biệt ngoài kia, biệt lối đời.

Môi đắng,mắt buồn thương lầm lũi
Như cánh cò quê dãi gió sương
Đi qua ta đó,thời son trẻ
Yêu ghét chi đâu,chuyện vô thường.

Phố vắng thân cành cây trơ trọi
Khẳng khiu như đời hết lá che
Nắng rớt,gió trườn qua chẳng đậu
Tấm thân co quắp vắt sau hè.

Một mình lội ngược về quá khứ
Chênh vênh năm tháng biệt xa nhà
Mưa đừng đổ trĩu đời cay đắng
Gọi nắng lên dùm sưởi ấm ta.

Anna Lyn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*

 





CHUYÊN MỤC

 



Thơ

Xem tất cả Thơ

Nhật Ký

Xem tất cả Nhật Ký »

Đời Thường

Xem tất cả Đời Thường »

Những Câu Chuyện Tình

Xem tất cả Những Câu Chuyện Tình ;



 



COMMENT