Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

CAY NGHIỆT



Hắn lầm lũi về nhà sau một ngày lao động mệt nhoà. Đôi chân như ngã khụy muốn một lần được ai đó nâng đỡ. Muốn một lần được ai đó chìa một cánh tay. Hay mượn lấy cuộc đời chia dùm cho hắn một chút công bằng...



Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó.Vừa học lại vừa lao động giúp đỡ gia đình. Những ngày hè, là những cuộc dã ngoạn. Những trò phiêu lưu của bọn con nhà khá giả thì hắn lại lầm lũi.Lầm lũi đi bán những que kem, phải rảo khắp dọc đường trong cái nắng hè cháy gắt. Hắn gầy guộc cũng có lẻ bởi do lảnh ngộ cái nghèo quá sớm...


Rồi còn những đứa em cận kề. Lúc nào hắn cũng nhường tất cả những gì tốt đẹp đối với hắn cho em. Hắn sống vì gia đình, đôi lúc cả những" hy sinh" đối với một đứa trẻ như hắn.


Nhưng hắn vẫn nuôi dưỡng ước mơ từ tấm bé. Hắn vẫn không rời bỏ ước mơ bé nhỏ của mình.Hắn học khá giỏi để bù lại những vất vả của gia đình. Hơn ai hết khi con người ta nhọc nhằn kiếm ra được đồng tiền, thì ắt sẽ biết quý trọng chúng...

Rồi hắn cũng vào Đại Học như mơ ước. Hắn cứ ngỡ đâu đây là bước chân đầu tiên đặt nền móng cho việc hoàn thành ước mơ...


Nhưng cuộc đời có mấy khi cho ai những bước thênh thang. Hắn ra trường với ước mơ trở thành một nhà báo. Ít nhất cũng muốn mình có chút gì là nỗi bật...Thế đó, nhưng sự đời há phải dễ.Cầm cái bằng Đại Học đi xin việc đây đó...Tất cả cũng chủ quy trọn trong chữ tiền và địa vị...

Hắn nản ...

Mấy đứa em thì lại bắt đầu bước chân vào cổng trường Đại Học.Ba Mẹ thì già và gầy đi rất nhiều. Hắn như chẳng còn được nghĩ gì cho bản thân. Hắn vứt bỏ ước mơ, vứt bỏ tất cả những công sức mà cả hơn 20 năm trời phấn đấu...



Hắn đi hợp đồng lao động nước ngoài. Cứ lầm lũi thế, bon chen những bước phong trần.Người ta vẫn thường bảo cuộc đời đôi khi " lên voi rồi lại xuống chó". Và hắn cũng thế, cũng vinh quang trong những chiến tích mình gặt hái được. Hắn thành công trong công việc và hãnh diện với mọi người. Hắn chăm lo cho mấy đứa em ăn học tử tế.



Cuộc đời bao giờ cũng thế, cũng có sự giả dối. Họ lừa lọc nhau để sống. Đôi khi còn chà đạp lên người khác cũng chỉ vì tiền...Tiền , tiền và tiền...hắn đã bị người bạn chơi xấu. Mất hết tất cả, quay lại với chuỗi ngày lầm lũi. Thân người nơi xứ lạ...Phải lang thang không nhà cửa mấy tháng trời. Phải tích cóp để lo cho miếng ăn bữa đói bữa no. Ăn để cầu lấy sự sống. Gắng gượng như cũng chỉ để tồn tại trước mắt...



Bằng nghị lực, niềm tin và bằng sự niếm trãi. Hắn cũng dần đứng dậy sau lần vấp ngã đầu tiên. Bài học của sự quá tin vào người khác. Bài học cho những chuỗi ngày thăng trầm như lí trí hắn chết đi sống lại...



Gượng cười với mình, gượng cười với cái hẩm hiu nơi xứ người.Đôi khi lí trí hắn lại đi lạc nơi chốn nào. Hắn lạc mất cái ước mơ... Hắn chẳng còn hoài bão...Mà một khi con người ta đánh mất nhiều thứ, họ rất dễ đánh mất đi cả bản năng của một con người...Sợ lắm những vùi dập. Sợ lắm những bất công sao mãi cứ trút vào đầu hắn. Sợ lắm ,chỉ như một con thuyền đứng giữa bão táp phong ba của cuộc đời, không một bến đỗ. Sợ , sợ và sợ...

Ngoài trời tuyết giăng trắng xoá. Khoảng không mênh mông rộng lớn quá. Một bàn tay lay hoay bổng sao chạnh lòng.Băng giá của đất trời hay băng giá của sự cô đơn cùng cực. Băng giá và chai lì cảm xúc trước những éo le của cuộc đời...Lần thứ 3 trong những chuỗi ngày lầm lũi hắn đánh mất tất cả. Nỗi đau như nuốt chửng hắn, nhưng người cứ đơ ra. Trơ lại bên khung trời chiều tuyết đổ...Hết rồi...mất hết thật rồi.



Đã qua 2/3 cuộc đời của một kiếp người bất hạnh. Đã qua biết bao sóng gió, cứ như một giấc mơ khổng lồ của sự mất mát. Đã qua cả cái thời tuổi trẻ...cũng chỉ còn lưu lại nơi tâm trí đôi lần đánh mất. Nơi trái tim không còn cựa nỗi mình khi chai lì. Và nơi sự sống như chẳng còn muốn níu kéo...Hết ...hết thật rồi...



Hắn ngồi im lặng, như một tượng đá mà cuộc đời tạo ra. Hắn cay với cuộc sống, cay với chính con người hắn. Phải chi, phải chi cuộc đời có một chút công bằng với hắn. Thì có lẽ hắn không phải "mang tấm thân tàn tạ" như thế này...

"Khóc cùng nỗi đau của người"



P/s : Viết về người bạn đang sống ở nước Đức.

20 nhận xét:

  1. CAY THẾ SAO EM ? qUA XEM THƠ ANH THÌ HẾT CAY EM À !


    Trăm năm hay nghìn năm
    Tình còn đau khổ ta nằm ta mơ
    Trăm năm ta mãi làm thơ
    Ngàn năm ai mãi hững hờ tình ta !
    Tình là lệ đẫm châu sa
    Yêu nhau một thuở cũng xa ngàn trùng
    Tình như mây nước bềnh bồng
    Trách ai đổi dạ tay lòng pha phôi
    Rồi chia hai ngã cuộc đời
    Tình là tiếng khóc tiếng cười trần gian !
    Tình là xum hợp ly tan
    Như hoa sớm nở tối tàn ai ơi
    Tình yêu trong kiếp con người
    Chất tình là chất ly bôi ấy mà
    Tình là bảo tố phong ba
    Bèo trôi sóng vổ chan hòa lệ rơi
    Đau thương tràn ngập trong đời
    Ai ai cũng thế khóc cười vì yêu
    Tình ơi ! vui ít buồn nhiều
    Hợp tan tan hợp chín chiều mưa bay
    Tình yêu nào cũng phôi phai
    Tình yêu nào cũng có ngày ly tan
    Giấc mơ nào cũng phải tàn
    Đời là giấc mộng bẽ bàng đắng cay !
    Tình yêu nào cũng đắm say
    Rồi tình yêu cũng ngập đầy đau thương.....

    AI MUA YÊU CHẲNG BÁN TÔI CHO

    Ai mua yêu chẳng bán tôi cho
    Chẳng bán làm chi để hẹn hò
    Tôi đã yêu nhiều nên phải khổ
    Càng yêu càng khổ mới hay ho !

    Đời là như thế là như thế
    Tình lắm khổ đau lệ ngấn trào
    Thà khổ vì yêu hơn phải lỗ
    Không yêu nằm mộng với chiêm bao !

    Trời sanh ta đó để yêu ai
    Để đắm và say để miệt mài
    Để khổ cùng vui và để hận
    Để buồn ai đó đã phôi phai !

    Ta đã yêu trong cõi địa đàng
    Biển tình lệ đổ ngập trần gian
    Biệt ly ly biệt tình tan vở
    Trong cõi ly tan lệ ngấn tràn..

    Dù yêu có khổ cũng nên yêu
    Để nhớ nhung nhau những buổi chiều
    Cay đắng mặn nồng là chất liệu
    Trở thành thi sĩ khát khao yêu...!

    Ai đã yêu rồi cũng khổ đau
    Từ xưa cho đến tận ngàn sau
    Tình là thế đấy là đau khổ
    Yêu nhau cho lắm cũng xa nhau ! (Tặng Lão Ham )

    SANH RA ĐỜI ĐỂ YÊU NHAU

    Sanh ra đời để để yêu nhau
    Dù yêu có khổ có xanh xao
    Ta cũng yêu nhau và để sống
    Không có tình yêu cũng khát khao !(Phá luật )

    Tình là định hệ của trần gian
    Ai đã yêu rồi cũng khóc than
    Hạnh phúc thời gian rồi đôi ngã
    Nhớ ai ai nhớ lệ tuôn tràn !

    Tình yêu có khổ mới nên thơ
    Để nhớ để thương với đợi chờ
    Thà khổ vì yêu ta cứ khổ
    Để thành thi sĩ để làm thơ !

    Ta khổ đau vì ta đã yêu
    Nhớ thương ai đó lệ muôn chiều
    Thà khổ mà yêu hơn phải khổ
    Vì không ai đó để mình yêu
    (Tặng anh Anton Phong Vân )

    ĐỂ QUÊN ĐỂ NHỚ

    Để quên để nhớ để quên quên
    Đã nói rằng quên nhưng chẳng quên
    Hình bóng ai kia trong trí nhớ
    Ta mãi tôn thờ trong trái tim !

    Trái tim ta đó trái tim yêu
    Đã khắc tên em một bóng kiều
    Đển nhớ ngàn năm và trọn kiếp
    Để mình ôm ấp để mình yêu !

    Ta đã yêu nàng ta đã yêu
    Đã mơ và mộng biết bao chiều
    Mà người trong mộng nào hay biết
    Tim ta bốc lửa nói : Yêu...Yêu..!

    Tim ta đã cháy tình yêu cháy
    Lửa cháy rồi em cả trái tim
    Ta đã yêu rồi và yêu mãi
    Dù tình có chảy lệ qua tim !

    Ta còn mê mẫn trái tim người
    Trái tim tình ái quá tuyệt vời
    Mà ta đã chết trên lồng ngực
    Trên cả môi em suốt cả đời..!

    Trời em đẹp quá để làm chi
    Cho trái tim tình cứng tợ si
    Tim của ai kia làm mê mẫn
    Ta quá yêu rồi biết nói chi !

    Tình yêu là thế đẹp làm sao
    Yêu để mình quên hết khổ đau
    Quên hết ai ơi quên tất cả
    Những gì quý nhất lúc trao nhau...!

    Trả lờiXóa
  2. Choy Na ơi, hôm sau đăng cái tựa bài dài dài có giải thích chút gì đó...Bên nhà anh nhìn thấy cái tựa vậy đứng tim!

    Vui nè em, cuộc sống như thế mà! Chia sẻ cùng bạn em.

    Trả lờiXóa
  3. Bên nhà chị cứ tưởng em viết "Cay Nghiệt" điểm chỉ một ai đó đã buông lời cay nghiệt với em chứ ! Hi....hi... chạy sang hong phải vậy !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì hì chị nghĩ có một ai đó nhột ruột khi thấy cái tựa không chị?

      Xóa
    2. Người ta có thế nào đi nửa cũng kệ họ đi em ! Sao này họ sẽ hiểu thôi mà...

      Xóa
    3. Em nói vui chị.Câu chuyện này em viết 3-4 năm trước với tựa như vậy.Em copy qua đây giữ lại thôi.Vì blogtv sợ sập hiiii

      Xóa
  4. Thấy tựa...sợ quá chạy sang. Thở phào....hok sao.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì hì thở xong rồi thì thở nhè nhẹ nghen.Thở to quá người ta giật mình ^^.

      Xóa
  5. Nghe cái tựa mà giật cả mình lên à. Bình yên nhé

    Trả lờiXóa
  6. Ui chį !!! Thích hù nguoi ta hờ hờ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hiiii chị đâu có hù đâu nè.Tại người ta yếu tim đoá.Nghỉ ngơi cho khoẻ nha em gái.Thương em lắm!!!

      Xóa
  7. ít nhất cũng muốn mình có chút gì là nỗi bật...
    bài viết này hay và ý nghĩa cho những ai đang khó khăn đường đời./.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Mèo con thăm và có cảm nhận nhé.Chúc Mèo con một tuần mới vui nhiều!

      Xóa
  8. Công bằng chính ở chổ đó đó em, trời đã ban cho em nghị lực chống chịu khổ sở nhiếu như vậy thì cũng đòi em phải chịu khổ nhiểu bằng vậy. chiều chúa nhật anh chúc em nhiều niềm vui nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ em cảm ơn anh chia sẻ cảm nhận.Chúc anh tuần mới vui nhé.

      Xóa
  9. Qua thơ bé với bao nhiêu khổ ải
    Cánh của đời cứ ngỡ vẫy cánh bay
    Mà bao điều làm lệ tràn mắt cay
    Và chát đắng cứ chồng lên cay đắng
    .
    Cuộc đời ơi sao cay nghiệt đến thế
    Thả chông gai với kẻ hướng tương lai
    Định mệnh đau cứ như tiếng thở dài
    Muộn cuộc đời vẫn cứ đường đá sỏi ...............
    ..........
    Em đặt tựa ''cay nghiệt '' chuẩn lắm em à -

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ anh.
      Em còn viết một bài tiếp theo cho bạn ấy.Lần sau em mời anh đọc nhé.!
      Chúc anh tuần mới vui nhiều.

      Xóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*

 





CHUYÊN MỤC

 



Thơ

Xem tất cả Thơ

Nhật Ký

Xem tất cả Nhật Ký »

Đời Thường

Xem tất cả Đời Thường »

Những Câu Chuyện Tình

Xem tất cả Những Câu Chuyện Tình ;



 



COMMENT