Về với cánh đồng lúa rì rào gợn sóng theo từng cơn gió.
Về nơi có con sông xanh biếc mà nhà thơ Tế Hanh đã từng nhắc đến trong bài thơ của Ông.Nơi một đời tắm mát nuôi tôi lớn lên.Và có lẻ là nơi bình yên nhất khi tôi trở lại.
Những ước mơ,những vụng dại vẫn còn khắc sâu vào thời gian.Khắc sâu vào bầu trời nơi ấy.Nơi mà những khi bước đường đời chông chênh tôi hay thở dài và nghĩ về nó.Đó chính là quê hương.
Quê hương đã đi vào những câu thơ,câu ca dao bất tận.Chẳng có gì ngờ vực trong trái tim mỗi một con người,đều mang niềm thương đau đáu đến quê.
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở Mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
(Đỗ Trung Quân)
Vâng! Với tôi một đứa con thầm lặng rời xa quê hương cũng chỉ vì miếng cơm manh áo.Rồi từ nơi đất khách khi những cơn gió mong manh thổi qua.Khi những giọt mưa vội vã ùa về.Cái lạnh bất chợt cũng làm se thắt con tim.
Những đêm mưa gió rỉ rả.Tôi cứ hoài tìm kiếm ở một góc nào đấy.Những tiếng mưa,tiếng rít dài của gió.Tiếng mái tôn lộp độp.Và những kỷ niệm lại ùa về bên tôi.
Kỷ niệm sẽ chẳng bao giờ phụ tôi,chỉ có tôi phụ nó.Tôi bỏ quên nó ở một nơi thuộc về quá khứ.
Bao năm xa nhà, bao năm mòn mõi với bước đường đời.Cơn gió cũng chẳng đủ mát để ve vuốt tâm hồn tôi.Chỉ có quê hương mới tắm mát được tuổi thơ và cả cuộc đời của một con người.
Khi nghĩ đến xa một cái gì đó khiến lòng ai cũng chùng lại.Có nhưng thương tiếc.Có những luyến lưu.Nhưng guồng quay cuộc đời vẫn thế.Chẳng dừng lại để nghe nhịp thở của ai.Chẳng dừng lại để nghe tiếng nấc của ai.
Và tôi vẫn âm thầm đi bên cuộc đời này như thế.
Đêm qua,một tiếng thở dài sau những mối lo toan.Sau những cơn ác mộng thịnh nộ nhất.Tiếng lòng cũng lại vang lên ca khúc yêu thương.Trước khi chờ một ai đó yêu thương mình.Thì tại sao mình lại không yêu chính bản thân của mình cơ chứ?.
Trong cuộc sống, tôi chưa dám nói là mỗi người một số phận.Thường hai từ số phận nó như việc an bày.Mà tôi chỉ nói mỗi người một hoàn cảnh.Không ai muốn chọn cho mình một con đường khúc khuỷu ,quanh co.Không ai chọn cho mình một con đường đầy nghiệt ngã.Nhưng khi đã bước trên con đường ấy, thì phải tự vỗ về lấy thân mình.Tự tạo cho mình một niềm tin.Vì niềm tin thì không ai lấy đi được cả.
Sau những chuỗi ngày chông chênh.Và tôi...
lại ru lòng mình với những yêu thương mênh mông khác.
Anna Lyn
Entry này em đọc sao cay cay mắt chị ơi ! Thương chị của em..!!!Lấy một câu nói của bác TTX đã CM trên blog của em để chia sẽ cùng chị iu nà " Hãy tự ru để cuộc sống hoàn thiện hơn..." hihi em cũng ru em lun :) chụt chụtttt chị !
Trả lờiXóaRu cho lòng bớt chông chênh đó em hiii
XóaLuôn vui nha em gái thương.Làm video cũng đừng ham quá có hại cho sức khoẻ đó.
VậY Anna đang ru lòng đó sao hihi. Không muợn ai ru hộ à
Trả lờiXóaCuộc sống vốn thế. Khi xa thì tiếc nối. Nhưng đời nguời rong ruổi không như ý. Đôi khi tập quên cho tâm hồn thanh thảng . Quên khi mình đã rẻ sang huớng khác .
Chúc em vui nhiều hehehe
Đang ru chồng ý quên ru lòng hơ hơ.
XóaQuê Hương Là Chùm Khế Ngọt ! He....he...
Trả lờiXóaLuôn nhớ về Quê Hương mình em nha !
Em sợ khế chua chị ơi hiii
XóaBao thăng trầm của đường đời đã bước
Trả lờiXóaChẳng nhạt phai tiếng ru gió quê hương
Bới tìm mãi tren vạn dặm nẻo đường
Có nơi đâu bằng một miền quê mẹ .................
............
Cảm ơn anh luôn có thơ tặng nhé.Chúc anh vui nhiều.
Xóa