Có bao giờ tôi thương cảm thế đâu
Những hôm nay bỗng nghe sầu trổi dậy
Bao nhiêu năm chị một mình ở vậy
Bấy nhiêu năm chịu đau khổ khôn nguôi.
Rồi phút chốc chị hái được niềm vui
Mà đâu hay, từ một người trăng gió
Tôi biết chắc , sẽ một ngày lệ đổ
Rồi oán than, rồi uất hận cuộc đời.
Thương chị lắm nhưng không nói nên lời
Bởi tôi biết chị chẳng tin ai cả
Phép màu nào cho trái tim gã đừng hóa đá
Để chị được yên bình trong những tháng năm sau.
Anna
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*