Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

THÁNG MƯỜI HAI


Bỗng dưng thèm một bờ vai để khóc
Để trách đời sao bạc bẽo duyên em
Đôi mắt buồn nghe yếu đuối từng đêm
Có hạnh phúc ấm êm đâu mà mất.

Có bao giờ nghĩ về em anh khóc
Hay một lần lệ thấm ướt trên môi
Thương xuân em như là áng mây trôi
Thương em phải gánh phận đời hiu quạnh.

Tháng mười hai xứ người đang rất lạnh
Tuyết trắng trời phủ lấp dấu chân quen
Bước lạc loài trong góc phố không tên
Em không biết, lối nào anh ở đó?.

Nếu một mai anh về qua lối nhỏ
Tìm giùm em chút kỷ niệm hôm nào
Có còn giữ những hơi ấm em trao
Mang trả em, trả tuổi xuân nữa đấy.


Anna


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*

 





CHUYÊN MỤC

 



Thơ

Xem tất cả Thơ

Nhật Ký

Xem tất cả Nhật Ký »

Đời Thường

Xem tất cả Đời Thường »

Những Câu Chuyện Tình

Xem tất cả Những Câu Chuyện Tình ;



 



COMMENT