Em vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Cả 2 đều ngấn lệ.
Không gian im ắng đến ngột thở. Bỗng anh nắm lấy tay em.
- Em đừng đi. Ở nhà với anh. Anh không thể xa em được nữa.
Giọt nước mắt lăn dài trên má em. Em cuối đầu lặng thinh.
Anh choàng tay qua vai, để em tựa vào vai anh. Cả 2 cùng khóc.
Cô chủ quán như biết ý lui vào trong.
Em nói trong giàn giụa nước mắt.
- Hãy tin em. Em sẽ về...
Em biết lời nói bây giờ không đủ làm vững tin cho anh. Nhưng hãy cho em thêm chút thời gian.
Ba em cũng từng nói với 2 đứa, khi anh xin được đến với em.
- Hai con giờ đến với nhau cũng đã muộn rồi. Vậy thì muộn thêm chút nữa cũng không sao. Hãy lo cho ổn thỏa mọi thứ trước.
Uống một ngụm cà phê. Cà phê hôm nay đắng quá.
Chỉ còn vài chục phút nữa em phải xa anh. Lại một mình chông chênh trên đoạn đường phía trước. Nghĩ đến đấy em nấc trong nghẹn ngào.
Anh siết chặt em vào lòng. Anh nói : Dù thế nào đi nữa thì anh cũng đợi em. Đợi cả cuộc đời.
Giây phút chia xa cũng đến.
Em ôm chặt lấy anh. Em sợ lắm khi chúng ta quay lưng.
Và em đã khóc, khóc và khóc...
Dáng anh lầm lũi bước đi...
Anh không dám quay lại...
Anh sợ anh không thể cho em đi...
Anh rẽ vào góc khuất...
Em lầm lũi về khách sạn...
Ngã lưng xuống giường, nước mắt vẫn tuông trào...
Một lúc sau chuông điện thoại reo. Là anh gọi...Anh đã lên xe rồi.
Cũng lại câu ấy :Em đừng đi nữa...
Có tiếng gõ cửa phòng. Em cúp phone.
Đã tới giờ ra phi trường...
Và như thế ... em đi.
Bài viết có ý nghĩa em à :) sang thăm em chị chúc em ở bên đó vui vẻ và hạnh phúc nhé ! Thân mến
Trả lờiXóaCảm ơn chị gái thăm em nhé!. Chúc chị ngày mới vui nhiều ạ.
XóaEm ra đi dẫu hẹn ngày trở lại
Trả lờiXóaMà thề nguyền còn ngút ngái trời trông
Anh ở lại hoang vu gió trong lòng
Hoài vọng ấy có chờ trông phai bóng .......
....
Em à -sớm về đi em -
Dạ em sẽ về...
Xóa