Nơi quán ấy chiều nay anh ghé lại
Không có em khắc khoải đến vô cùng
Tách cà phê vẫn nhỏ giọt dửng dưng
Nhưng lòng anh bận trăm ngàn giọt nhớ
Là em đã mang đi mầm hơi thở
Yêu cuồng si và cách trở men tình
Em như là giọt đắng rất phiêu linh
Anh một đời vẫn âm thầm khát nhớ
Còn đâu ngày " một đen và một sữa"
Anh phải chờ,chờ nữa phải không em?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*