Cũng như tình yêu chúng mình. Biết bao là cách trở.Đi một vòng lớn rồi cuối cùng mình cũng được trở về bên nhau.
Hạnh phúc nào bằng khi hai trái tim vẫn chung một nhịp đập. Và cùng nhau nhìn về một hướng.
Anh từng bảo em rằng cần thay đổi một chút. Bởi em đã lâu sống theo kiểu một mình và tự quyết. Em biết chứ. Vậy nên anh cần chỉ dạy em phải cư xử làm sao với gia đình anh.
Có nhiều khi em thật sự buồn nhưng anh không hay biết. Em sợ và không biết gia đình anh có chấp nhận em không?.
Anh ạ!
Anh trách em sao không hỏi thăm về ngày giỗ của Mẹ vừa rồi. Em không phải vô tâm thế đâu. Tại em giận anh nên mới không hỏi thế thôi.
Em còn nhớ lúc mình học 12. Buổi ấy họp phụ huynh. Anh đến nhà trọ chở em và tới trường chở Mẹ anh về chung. Lúc ấy em hồi hộp lắm. Nhưng Mẹ anh rất thân thiện. Mẹ như biết em nhút nhát nên hay gợi chuyện để em đỡ run.
Lúc đi về có một người bán cá. Mẹ bảo ghé lại Mẹ mua.
Anh thì cằn nhằn bảo cá bé tẹo thế làm sao mà ăn. Khi ấy tự nhiên em bạo dạn nói với anh là: Anh không ăn thì còn người khác cơ mà. Rồi Mẹ cũng nói Ừ, mày không ăn thì người khác ăn.Sau đó anh bảo là : Chưa chi đã hùa với Mẹ ăn hiếp anh. hiii
Rồi có một lần em xuống nhà anh chơi. Mẹ bảo em ở lại nấu cơm ăn. Em sợ quá, nên vội vàng chào hỏi rồi ra về.
Mẹ anh đẹp và hiền hậu. Em chỉ tiếc là mình không có phước được gọi một tiếng : Mẹ.
Và còn nhiều lần em gặp Mẹ , nhưng chỉ nhìn từ xa.
chuc em nhieu niem vui va am ap nhe
Trả lờiXóaDạ cảm ơn anh nhiều ạ.
Xóa